Nếu như trên màn ảnh, Lý Nhược Đồng thường hóa thân thành những mỹ nhân có số phận “hồng nhan đa truân”, thì ở cuộc sống hiện thực cô dường như cũng bị chính nhân vật của mình “vận vào đời”.
Nàng “Tiểu Long Nữ” từng hết lòng hi sinh cho mối tình 10 năm khắc cốt ghi tâm, nhưng rồi cuối cùng vẫn phải ra đi trong cay đắng. Mọi chuyện càng trở nên đen tối với Lý Nhược Đồng khi cha cô đột ngột qua đời sau một cơn tai biến.
Những biến cố liên tiếp ập tới khiến nữ diễn viên tưởng như gục ngã. Cùng lúc mất đi cả tình yêu, sự nghiệp lẫn người thân, Lý Nhược Đồng rơi vào bế tắc và đã có lúc mắc bệnh trầm cảm.
Nhưng đó là câu chuyện của nhiều năm về trước, còn hiện tại Lý Nhược Đồng đã có thể đối diện với quá khứ bằng thái độ bình thản và an nhiên. Sau những biến cố đau thương, giờ đây cô giống như con chim phượng hoàng hồi sinh từ đống tro tàn, ngày càng xinh đẹp và mạnh mẽ.
Trong suốt buổi trò chuyện, khi kể về cuộc sống hiện tại, Lý Nhược Đồng nhiều lần nhắc đến từ “hạnh phúc”. ” Giờ, tôi chẳng còn lo lắng hay bận tâm điều gì, cuộc sống rất tự do tự tại”, cô tâm sự.
Tôi biết mọi người tò mò về chuyện tình cảm của tôi. Có người còn hỏi tôi liệu có thể đến với Cổ Thiên Lạc được không, nhưng mà câu hỏi này tôi sẽ không trả lời đâu (cười lớn).
Tôi từng đi xem mắt. Đây là việc rất bình thường với mọi người, nhưng với những nghệ sĩ như tôi thì chuyện này có phần khó khăn hơn. Song tôi luôn tự nhủ tại sao mình không thể giống như một người bình thường, làm nhưng việc mọi người hay làm, điều này có gì ghê gớm đâu kia chứ.
Thực ra tôi thường đi xem mắt với suy nghĩ bản thân được gặp gỡ, kết giao thêm một người bạn mới. Chính vì vậy không khí của những buổi gặp gỡ ấy đều rất vui vẻ, không miễn cưỡng, ngượng ngùng.
Khi xem mắt, tôi không tiết lộ danh tính của bản thân. Nhưng khi trò chuyện, đối phương vẫn nhận ra tôi và hỏi :”Em có phải là người này người kia không?” Tôi cũng chẳng hề giấu diếm mà đáp lại: “Vâng, đúng rồi”.
Tuy nhiên, hiện tại tôi đã không còn tham gia các buổi xem mắt nữa, bởi vốn dĩ tôi không hề có ý định phát triển những mối quan hệ tình cảm này, mà chỉ đơn giản là muốn kết bạn mà thôi. Vả lại gần đây, tôi đã tích cực tham gia các cuộc gặp gỡ bạn bè hơn, không vì hôm đó có người lạ mà từ chối không đi nữa.
Ngoài ra, tôi cũng có thể giao lưu, đi chơi cùng những người chưa quen biết để có thêm bạn bè mới. Vì đã kết giao được nhiều bạn bè hơn nên tôi không cần phải đi xem mắt như trước kia nữa.
Hiện tại, suy nghĩ của tôi rất đơn giản. Mọi chuyện đã qua rồi, ngày mai trời lại sáng. Giờ đây, tôi chẳng còn bận tâm đến quá khứ. Mỗi khi nhớ lại chuyện xưa cũ, tôi thấy khi ấy chỉ vì tôi quá cố chấp nên mới nghĩ không thông suốt một số chuyện. Nhưng sau khi trải qua những biến cố như vậy, bản thân tôi cũng kiên cường, mạnh mẽ hơn trước đây rất nhiều.
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn là người may mắn vì có gia đình, người thân ở bên cạnh. Mỗi khi buồn bã, đau khổ hay mất mát, mỗi lần gặp phải những chuyện không vui, tôi thường nghĩ đến ba mẹ, cháu gái, anh chị em của mình – họ luôn là những người yêu thương tôi nhất.
Tôi luôn tự nhủ không thể để những người thân yêu vì mình mà buồn bã, không thể làm một đứa con bất hiếu khiến mẹ phải lo lắng suy nghĩ. Suy nghĩ này chính là động lực giúp tôi kiên cường vượt qua mọi sóng gió, biến cố trong cuộc đời.
Sau khi đã đi qua rất nhiều thăng trầm, điều khiến tôi tiếc nuối nhất giờ đây là chưa được làm mẹ. Càng ngày tôi càng nhận ra rằng bản thân rất hợp với thiên chức làm mẹ.
Thực ra ngay từ khi còn nhỏ, lúc chỉ mới mười mấy tuổi, tôi đã chăm sóc, trông nom cô cháu gái nhỏ nhất trong nhà. Bắt đầu từ khi ấy, rất nhiều người, trong đó có cả người thân của tôi đều nói rằng tôi rất hợp để làm mẹ. Sau này, khi chứng kiến cảnh tôi chăm cháu gái, bạn bè cũng công nhận tôi giống như một người mẹ đích thực.
Hiện tại, tôi rất hạnh phúc khi được chăm sóc, nuôi dưỡng một cô cháu gái. Con bé dù không phải do tôi sinh ra nhưng cũng giống như con gái ruột của tôi. Tình cảm của “hai mẹ con tôi” rất gần gũi, gắn bó. Mỗi khi tôi đi công tác, con bé thường gọi điện cho tôi và nói: “Dì ơi, con nhớ dì lắm lắm”.
Nhờ có con bé mà nỗi tiếc nuối lớn nhất của đời tôi được bù đắp phần nào, thế nên dẫu không thể trải qua những ngày tháng mang nặng đẻ đau, nhưng tôi vẫn có cảm giác được làm mẹ.
Thật kỳ lạ, rất nhiều người nghĩ rằng tôi đã rời khỏi làng giải trí, vài năm gần đây mới xuất hiện trở lại. Kỳ thực, tôi vẫn hoạt động nghệ thuật bình thường, chỉ có điều hiện tại thì tích cực và sôi nổi hơn trước mà thôi.
Cách thức làm việc của tôi cũng không giống như xưa. Trước kia, tôi khá bị động, còn hiện tại thì chủ động hơn. Thời mới vào showbiz, tôi chỉ làm những công việc mà nghệ sĩ khi ấy thường làm như đóng phim, trả lời phỏng vấn tạp chí…
Rồi có một khoảng thời gian, tôi tạm ngừng đóng phim, nên bản thân cũng bị lạc hậu đi. Khi trở lại, tôi phát hiện ra thời đại đã thay đổi, các nghệ sĩ cũng không còn làm theo cách trước đây nữa. Vì thế giờ đây, tôi chỉ hòa nhập với dòng chảy của thời đại, đi theo bước chân của mọi người thôi.
Hiện tại, tôi đã có ê-kíp mới, họ giúp tôi biết thêm nhiều việc để làm, giúp tôi trở nên đặc biệt hơn, làm tốt hơn công việc của một người nghệ sĩ. Hơn nữa, tôi cũng muốn thay đổi bản thân. Tôi nhận thấy khi tỏa sáng trong công việc, tôi càng thêm mạnh mẽ, kiên cường, hạnh phúc và tích cực.
Tôi rất muốn thử sức với những công việc trước đây chưa từng làm, những vai diễn có tính thử thách cao hơn. Ví dụ gần đây tôi nhận đóng vai một bà mẹ chồng rất hung dữ trong bộ phim “Hải đường kinh vũ yên chi thấu”.
Mỗi ngày của tôi rất trôi qua rất giản đơn. Tôi có thể ở nhà cả tuần trời không ra ngoài mà vẫn cảm thấy vui vẻ, thoải mái. Tôi cũng có sở thích đọc báo, tạp chí, thậm chí có thể xem một tờ báo rất lâu, nghiên cứu từng chi tiết nhỏ.
Tôi còn mê tập gym. Trước đây tôi có thể tập cả 7 ngày trong tuần, nhưng giờ thì hạn chế lại, chỉ tập khoảng 5 ngày/tuần để có 2 ngày nghỉ ngơi cuối tuần. Bên cạnh đó, tôi còn thích nấu nướng, xem phim nữa. Nói chung, cuộc sống của tôi giờ đây rất tự do tự tại.
Tôi từng đọc một bài báo nói về hạnh phúc, trong đó có một câu hỏi được đặt ra như sau: “Nếu như hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời, bạn sẽ làm gì?”.
Khi đọc câu hỏi này, tôi đã suy nghĩ rất lâu, xem mình cần làm gì, có còn việc gì phải nuối tiếc nữa không. Nhưng nghĩ mãi nghĩ mãi mà tôi vẫn chẳng thể tìm ra câu trả lời. Thế rồi tôi nghĩ, có lẽ đây cũng chính là minh chứng cho việc hiện tại tôi đang rất hạnh phúc, chẳng phải lo lắng bận tâm điều gì nữa.
Sau này, tôi có đem câu hỏi trên đi hỏi một số bạn bè, xem suy nghĩ của họ thế nào. Có người lập tức nói ra được hàng loạt việc mà họ muốn làm, nhưng cũng có người không nghĩ ra được đáp án giống như tôi, có lẽ họ cũng hài lòng với hiện tại và chẳng còn gì phải tiếc nuối. Với tôi, đây cũng chính là định nghĩa về hạnh phúc.