(1) Không tranh. Không cãi. Không khoe khoang
Hờn giận, trách móc, đố kị hay hẹp hòi đều từ hai chữ “tranh giành” mà ra. Công danh lợi lộc vốn chỉ là phù du. Bạn càng ham muốn nó thì bạn càng phiền não.
Hùng là một người luôn đặt ra yêu cầu cao cho bản thân. Anh ấy chưa từng bỏ lỡ bất kì cơ hội nào đến với mình. Ngay cả khi đã tăng ca đến khuya, anh ấy chỉ trách sao bản thân mình vẫn không thể chăm chỉ hơn nữa.
Anh ấy luôn khao khát thành công và vô cùng hiếu thắng. Nhưng đôi lúc anh ấy lại cảm thấy thất vọng vì năng lực không thể theo kịp yêu cầu của bản thân. Anh ấy hay nói rằng: “Tôi cảm thấy cho dù có cố gắng thể nào cũng không với được tới mục tiêu. Phải chăng là do tôi đã quá tham lam? Cái nào cũng giành giật cho bằng được, nhưng những thứ lấy được rồi lại không chắc có phải của mình hay không?
Bạn có khao khát chiến thắng, không ngừng làm mình trở nên ưu tú hơn. Bạn muốn là người chiến thắng, là người thành đạt và có địa vị trong xã hội. Đây đều là những khao khát chính đáng của con người.
Khi còn trẻ, tham vọng của con người lớn dần theo thời gian. Và những trải nghiệm của chúng ta cũng theo đó mà ngày một phong phú thêm. Sau cùng, bạn mới biết những thứ là của mình vẫn mãi là của mình. Những thứ không thuộc về mình có tranh giành kiểu gì cũng không lấy được. Vì vậy, bạn cần phải học cách kiểm soát tham vọng của bản thân.
Lúc còn nhỏ, chúng ta thường mong muốn mình lớn thật nhanh để thành người lớn. Trong những ngày không một xu dính túi, ta lại mong mình có thể giàu lên trong nháy mắt. Người xấu xí ước mình trở nên xinh đẹp. Người nghèo khổ lại mong mình trở nên giàu có. Kẻ dốt nát mơ mình là một người ưu tú. Họ chỉ biết mơ mà không biết cách thực hiện. Họ sẵn sàng đi tranh cướp mà không từ thủ đoạn, không màng đạo đức, bất chấp cả quy định pháp luật. Tất cả đều đang u mê trong một giấc mơ hoang đường. Sau cùng, họ vẫn chỉ là một kẻ trắng tay.
Ai sống cũng cần phải có hoài bão và nỗ lực. Nhưng bạn hãy cứ làm mọi việc theo tuần tự và đừng đốt cháy giai đoạn. Hãy để bản thân trưởng thành theo cách tự nhiên của nó. Cứ như vậy, thời gian sẽ làm bạn thay đổi theo chiều hướng tốt hơn. Khi đó, ước mơ mới không còn là những điều hão huyền và viển vông.
Liều lĩnh và thả lỏng bản thân đúng lúc. Thay vì làm một kẻ hống hách và huênh hoang, chi bằng ta hãy cứ khiêm tốn là chính mình. Những ngày bình dị với nỗi lo cơm áo gạo tiền cũng xứng đáng được trân trọng như những ngày hào quang rực rỡ.
(2) Không buồn. Không tức. Không toan tính
Sư tử bố và sư tử con đang đi dạo trên đường. Lúc này, một con chó điên từ đâu xông tới, suýt chút nữa đâm phải hai bố con. Sư tử bố lập tức kéo sư tử con đi để tránh bị con chó điên tấn công.
Sư tử con không hiểu nên hỏi bố: “Bố ơi, bố có thể đánh nhau với hổ hay báo, vậy thì tại sao lại phải trốn một con chó điên? Như vậy, con cảm thấy thật mất mặt.”
Sư tử bố xoa đầu sư tử con và đáp: “Con nghĩ xem chúng ta đánh bại một con chó điên thì có gì vẻ vang đâu chứ? Hơn nữa nếu để nó cắn lại thì chẳng phải vô cùng xui xẻo sao? Nếu như vậy, chúng ta cần gì phải đi đánh nhau với một con chó điên cơ chứ?”
Chúng ta hay cảm thấy tức giận và tổn thương bởi những việc hay những người không đáng. Chúng ta vì một số việc không phải của mình mà chấp nhận để bản thân chịu nhiều rắc rối và tổn thương. Chúng ta đã xử lý mọi việc một cách thiếu lý trí và sáng suốt.
Nếu dùng lý trí để suy xét, bạn sẽ thấy thay vì để mình vướng phải rắc rối, chi bằng lựa chọn nhượng bộ ngay từ đầu. Nhượng bộ không phải vì bạn sợ mà nhận thua. Nhượng bộ chính là bạn đang tiết kiệm sức lực của mình thay vì phung phí vào những chuyện không đáng. Những việc hay những người không quan trọng đều không xứng đáng để lãng phí thời gian, công sức, tình cảm hay tiền bạc.
Không toan tính không phải là rộng lượng mù quáng hay lương thiện giả tạo. Nó càng không phải là sự nhân từ giả dối. Không tính toán chính là cách hóa giải tốt nhất cho mọi phiền phức của cuộc sống. Tục ngữ có câu:”Giận quá mất khôn”. Sáng suốt có lẽ là hai chữ mà ai cũng cần trong cuộc sống này.
Cuộc đời giống như trò chơi. Người với người vì chữ duyên mà gặp nhau, vì chữ “phận” mà đi cùng nhau. Duyên phận vô cùng quý giá, bạn hãy biết trân trọng. Đừng vì chuyện nhỏ mà nổi giận, để rồi phải hối hận mà tiếc nuối. Tức giận rồi sinh bệnh mà chết khác nào làm người ta như ý. Tức giận vừa hại thân vừa hại tâm. Vì vậy, bạn đừng so kè với người xung quanh mình, đừng chấp nhặt chuyện con cháu trẻ người non dạ.
(3) Sống là để đi tìm một phiên bản tốt hơn của chính mình
Cuộc đời có muôn vàn lối đi. Một người có muôn vàn sắc thái. Chúng ta luôn phải đưa ra những lựa chọn trong lúc bản thân vừa như mê sảng lại vừa như tỉnh táo. Người chọn đi con đường dễ dàng, đánh mất ý chí của bản thân. Người cả đời thuận buồm xuôi gió, đắm chìm trong ánh hào quang. Người chọn bước đi trên những con đường gập nghềnh, khúc khuỷu. Ngày họ đi tới đích cũng là ngày họ tìm thấy vinh quang. Trong hàng nghìn hàng vạn cách sống, bạn chỉ có một sự lựa chọn. Mỗi ngày hãy nhớ luôn động viên bản thân phải sống thật tốt.